55

tròn đen

tròn trắng


Ngôn ngữ hội họa không phân biệt màu da nên Ðồ để vô tự. Điều lạ lùng không phải vì HÀ ÐỒ đến từ con vật đầu rồng mình ngựa gọi Long Mã xuất hiện trên sông Hòang Hà. Cái đáng nói về ý nghĩa Hà Ðồ vượt thời gian từ nghìn nghìn năm trước chưa hết sách chú giải. Kể từ Văn Vương nhà Châu, Hà Ðồ Bát Quái Phục Hy mới gọi được tên và chữ viết kèm bên, đến CHU CÔNG rồi KHỔNG TỬ : DỊCH thành KINH. Sách chú giải không kể hết : HÀ ÐỒ im lìm. Nay tôi muốn làm 55 dấu tròn đen trắng hát lên :

TRÒN
Ðịa cầu tròn như qủa
Trái cây đó thấy không
Nguyên tử động không ngừng
TRÒN mà ÐEN như ÐÊM
TRÒN mà TRẮNG như NGÀY

Hết ngày lại đêm, hết đêm lại ngày. Ngày đêm thành VÒNG CHUYỂN ÐỔI. Hữu hạn và vô hạn. Hữu hạn vì ngày chết đêm sanh, đêm chết ngày sanh. Vô hạn vì còn mãi ngày đêm với cái vòng quanh quẩn quanh quẩn từ ngày đêm Thiên Ðịa sanh thành. Ngày đêm như như, ý nghiã không thiếu thừa. TRÒN mà ÐEN như đêm tối mát lạnh. TRÒN mà TRẮNG như ngày sáng ấm nóng. Ấm Nóng Mát Lạnh thành vòng, Ðen Trắng phải thành vòng thôi. Hột cây hoa trái đó thấy không. Tằm nhộng bướm trứng đó thấy không. Bốn mùa Xuân Hạ Thu Ðông là vòng chuyển thể. THÁNH NHÂN DỤNG Ý lập Hà Ðồ truyền hậu. Chìa khóa không trao tay mà vẫn đời đời trong tay vì biết con cháu ngày sau có người ÐẠT LỜI :

Lấy Ðêm Ngày làm khóa
Lấy Tối Sáng làm Âm Dương
Lấy ấm nóng mát lạnh bốn mùa làm vòng chuyển đổi
Ðặt Ðêm làm trừ (-)
Ðặt Ngày làm cọng (+)
Sáng Tối xuống lên
Cọng trừ lên xuống

 

hỏi

SÁNG TỐI BỞI ĐÂU

MẶT TRỜI

QỦA ĐẤT

 

 

Lần đầu tiên ấy, phải có lần đầu tiên ấy địa cầu nhận sáng : bị mặt trời hay được mặt trời là cách nói về hiện thực địa cầu chia hai nửa.

DĨ ÐỊNH
Bởi A nhiều hơn B một ngày
Bởi B nhiều hơn A một đêm

Trước hay sau gì rồi A B cùng biết
Biết in nhau sáng tối ngày đêm


hơn kém

 trước sau

so đo phân biệt

bởi vị thế thời mà nên
Công bằng thực hiện. Bình đẳng sinh ra
Qủa đất vừa xoay vừa tiến
Thời gian T sáng tối

 in nhau

 

 

TIẾP

CÁI CÓ